Café đenQuán ven đường

Suy niệm 14 Chặng Đàng Thánh Giá

SUY NIỆM | Tác giả: Valerio De Felice

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa đang đứng trước quan tổng trấn, là người đã ba lần muốn chống lại ý muốn của đám đông, và cuối cùng quyết định từ bỏ ý định này. Và con tưởng tượng ra Chúa đang đứng trước một đám đông, cả ba lần được hỏi đều quyết định chống lại Chúa. Đám đông, nói cách khác, là mọi người – và cũng có nghĩa chẳng là ai cả. Khi chìm trong đám đông, người ta mất đi tính cách của mình; và trở nên tiếng nói của hàng ngàn tiếng nói khác.

Trước khi chối bỏ Chúa, chúng con tự phủ nhận mình khi làm tan loãng trách nhiệm của mình cho ngọn triều đang dâng lên của một đám đông vô hình. Tuy nhiên, chúng con vẫn phải chịu trách nhiệm. Bị lừa dối bởi những kẻ kích động, bởi cái ác đang tự lan truyền với một giọng điệu lừa đảo đinh tai điếc óc, chính là chúng con, toàn thể nhân loại, đã lên án Chúa.

Hôm nay, chúng con đang kinh hoàng trước bản án quá bất công này và chúng con không muốn là một phần trong chuyện này. Nhưng khi làm như thế, chúng con quên mất tất cả những lần chính chúng con lại muốn cứu Barabbas, chứ không phải Chúa – đó là những khi con giả điếc trước tiếng kêu của người tốt, và nhắm mắt làm ngơ trước những bất công xảy ra chung quanh chúng con.

Ở quảng trường đông đúc này, giá như có một con tim dám băn khoăn, giá như có một giọng nói dám nổi lên chống lại ngàn tiếng nói của cái ác. Mỗi khi cuộc sống đặt trước con một sự lựa chọn, xin cho con nhớ đến quảng trường này và sai lầm đó. Xin cho trái tim con biết băn khoăn và thúc bách mình cất cao tiếng nói.

SUY NIỆM | Tác giả: Maria Tagliaferri & Margherita Di Marco

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa, đầu đội vương miện bằng gai, khi đón lấy cây thập giá của Chúa. Chúa đón lấy cây thập giá, như Chúa đã luôn luôn chào đón mọi thứ và mọi người. Họ chất lên vai Chúa cây gỗ nặng nề, nhám nhúa, nhưng Chúa không nổi loạn, Chúa không từ chối thứ công cụ tra tấn bất công và nhục mạ này. Chúa mang vác nó trên vai và bắt đầu chập choạng bước đi.

Đã bao nhiêu lần con nổi loạn và trở nên giận dữ trước những gánh nặng xảy ra với con, coi đó là những gì nặng nề hoặc không công bằng. Chúa không làm như vậy. Chúa chỉ hơn con vài tuổi, ở độ tuổi này ngày nay người ta cho rằng Chúa vẫn còn trẻ lắm, nhưng Chúa chấp nhận, và Chúa nghiêm chỉnh nhìn xem cuộc sống mang lại những gì cho mình, mọi cơ hội cuộc đời mang tới, như thể Chúa muốn đi đến tận cùng của sự vật và khám phá ra rằng luôn có cái gì đó nhiều hơn vẻ bề ngoài, một ý nghĩa nào đó chưa hé lộ ra và đáng ngạc nhiên. Cảm ơn Chúa, con hiểu rằng đó là một thập giá của ơn cứu rỗi và giải phóng, một thập giá nâng con dậy mỗi khi con té ngã, đó là ách nhẹ nhàng, không đè nặng.

Từ tai tiếng trong cái chết của Con Thiên Chúa, trong cái chết của một tội nhân, trong cái chết của một kẻ bị kết án, phát sinh ra ân sủng để con có thể tái khám phá nơi những đau đớn sự phục sinh của Chúa, nơi những đau khổ vinh quang của Ngài, nơi sự thống khổ ơn cứu rỗi Chúa ban cho con. Thập tự giá, một biểu tượng nhục nhã và buồn rầu, giờ đây nhờ hồng ân hiến tế hy sinh của Chúa đã hé mở như một lời hứa: từ trong mọi cái chết sự sống sẽ nảy sinh; và trong mọi bóng tối ánh sáng sẽ chiếu soi. Và con có thể kêu lên: “Kính lạy Thánh Giá, nguồn hy vọng duy nhất của con!”

SUY NIỆM | Tác giả: Caterina Benincasa

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa, gánh lấy bao tội lỗi của con, đang đau khổ chập choạng bước lên đồi Calvê. Và con thấy Chúa té ngã, tay và đầu gối Chúa chống trên mặt đất, trong đau đớn. Chúa chịu nhục nhã là ngần nào! Bản tính loài người thực sự của Chúa được nhìn thấy rõ ràng trong đoạn đời này của Chúa. Thập tự Chúa đang vác trên vai thật nặng nề; Chúa cần được giúp đỡ, nhưng khi Chúa té xuống đất không ai giúp Chúa, trên thực tế, người ta hả hê lấy Chúa làm trò cười, cười trước hình ảnh của một Thiên Chúa đang té xóng xoài trên mặt đất. Có lẽ họ đang thất vọng, có thể họ đã có một ý tưởng sai lầm về Chúa. Đôi khi chúng con nghĩ rằng có niềm tin vào Chúa thì đương nhiên là chúng con không bao giờ vấp ngã trên đường đời. Nhưng mà, cùng với Chúa con cũng vấp ngã, với những ý tưởng của con, với những gì con nghĩ về Chúa: chúng thật mong manh thế nào!

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa, cắn răng chịu đựng, và hoàn toàn bị bỏ rơi đối với tình yêu của Chúa Cha, Chúa đứng dậy và tiếp tục cuộc hành trình. Với những bước đi đầu tiên, dưới sức nặng của thập giá, Chúa nhắc nhở con về một đứa trẻ đang bước những bước chân đầu tiên của mình trong đời và mất thăng bằng, té ngã và khóc lóc, nhưng sau đó lại tiếp tục bước. Nó phụ thuộc vào bàn tay của cha mẹ nhưng không dừng lại; nó sợ nhưng cứ tiếp tục, bởi vì niềm tin mạnh hơn sự sợ hãi.

Qua sự can đảm của Chúa, Ngài dạy con rằng những thất bại và vấp ngã không bao giờ được làm con chùn bước trên đường và con luôn phải lựa chọn: hoặc là đầu hàng hoặc là đứng lên với Chúa.

SUY NIỆM | Tác giả: Agnese Brunetti

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa khi gặp thân mẫu mình. Đức Maria đứng đó, chen lấn qua con đường đông đúc, với cơ man bao nhiêu là người xung quanh Mẹ. Điều duy nhất khiến Mẹ khác với những người chung quanh là Mẹ ở đó để đồng hành cùng con mình. Đó là một cái gì đó chúng con thấy mỗi ngày: những bà mẹ đi cùng con cái đến trường hoặc đến bác sĩ, hoặc đưa chúng đi làm. Tuy nhiên, Đức Maria khác với những bà mẹ khác: Mẹ đang tháp tùng con trai mình đến cái chết. Phải nhìn thấy con mình chết là điều tồi tệ nhất, là điều bất thường nhất vượt quá trí tưởng tượng của một người, và còn tàn bạo hơn thế nữa khi con mình đang chết dần mòn dưới tay của luật pháp. Trước mắt con là một cảnh bất tự nhiên và bất công biết chừng nào! Mẹ con đã thấm nhuần trong con cảm giác công bằng và tin tưởng vào cuộc sống, nhưng những gì con nhìn thấy ngày hôm nay thật trái ngược: nó thật là vô nghĩa và đau đớn.

Lạy Mẹ Maria, con hình dung ra Mẹ đang nhìn vào đứa con tội nghiệp của Mẹ. Trên lưng Chúa hằn lên những dấu vết của những trận đòn roi và Chúa bị buộc phải vác cây thánh giá nặng nề; không nghi ngờ gì, chẳng mấy chốc nữa đây, sức tàn lực kiệt ngài sẽ té xuống bên dưới nó. Dẫu Mẹ biết rằng, sớm hay muộn, điều này sẽ xảy ra; vì điều đó đã được tiên báo cho Mẹ, nhưng bây giờ khi nó đang diễn ra, mọi thứ đều khác. Chuyện đời là thế: chúng con chẳng bao giờ sẵn sàng trước những thực tế khắc nghiệt của cuộc sống. Mẹ Maria giờ đây đang rất buồn, như bất kỳ người phụ nữ nào rơi vào tình cảnh của Mẹ, nhưng Mẹ không thất vọng. Đôi mắt Mẹ không tối sầm lại; không tuyệt vọng và cúi xuống. Đôi mắt Mẹ đang rực rỡ ngay cả trong nỗi buồn của Mẹ, bởi vì Mẹ có hy vọng. Mẹ biết rằng cuộc hành trình của con Mẹ sẽ không phải là một chuyến đi một chiều. Mẹ biết, Mẹ cảm thấy, một cảm nhận mà chỉ có những bà mẹ mới có thể cảm nhận được, rằng Mẹ sẽ sớm gặp lại con Mẹ.

SUY NIỆM | Tác giả: Chiara Mancini

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa đang bị nghiền nát dưới sức nặng của cây thập tự. Con thấy Chúa không thể vác cây thập tự một mình: Trong khoảnh khắc cần thiết nhất của Chúa, Chúa vẫn trơ trọi một mình, không có những người tự gọi mình là bạn hữu của Chúa. Giuđa phản bội Chúa, Phêrô cũng đã chối Chúa, còn những người khác bỏ rơi Chúa. Tuy nhiên, trong cuộc gặp gỡ bất ngờ với một người không quen biết, một người qua đường, có lẽ chỉ nghe nói về Chúa và chưa từng theo Chúa. Tuy nhiên, giờ đây người ấy đang ở bên cạnh Chúa, vai kề vai, chia sẻ cái ách của Chúa. Tên ông là Simôn và ông là một người lạ mặt đến từ xa, từ xứ Kyrênê. Đối với ông ngày hôm nay một điều gì đó bất ngờ xảy ra, và trở thành một cuộc gặp gỡ.

Mỗi ngày, chúng con trải qua vô số những cuộc gặp gỡ và đụng độ, đặc biệt là những người trẻ tuổi chúng con. Chúng con liên tục gặp phải những trải nghiệm mới và những người mới. Trong các cuộc gặp gỡ bất ngờ, trong các sự kiện ngẫu nhiên, trong những lạ lùng kinh ngạc, có những cơ hội tiềm tàng để yêu thương, để nhìn thấy những gì là tốt nhất trong những người lân cận của chúng con, ngay cả trong những người có vẻ khác với chúng con.

Đôi khi, lạy Chúa Giêsu, chúng con cũng cảm thấy như Chúa, bị bỏ rơi bởi những người mà chúng con nghĩ là bằng hữu của mình, và bị đè bẹp dưới những gánh nặng. Tuy nhiên, chúng con không để quên rằng có một ông Simôn người xứ Kyrênê nào đó sẵn sàng vác đỡ thập giá của chúng con. Chúng con phải nhớ rằng chúng con không cô đơn và, trong nhận thức đó, chúng con sẽ tìm thấy sức mạnh để vác lấy thập giá của những người xung quanh chúng con.

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa giờ đây dường như cảm thấy nhẹ nhàng hơn một chút. Chúa có thể hít thở được trong giây lát, bây giờ Chúa không còn cô đơn nữa. Con cũng thấy được ông Simôn. Không biết liệu anh ta có nhận ra rằng ách của Chúa thì nhẹ nhàng, và liệu anh ta có đánh giá cao ý nghĩa của sự kiện bất ngờ này trong cuộc đời mình hay không.

SUY NIỆM | Tác giả: Cecilia Nardini

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa tả tơi không còn hình dạng người ta và bị đối xử như kẻ rốt cùng trong thiên hạ. Chúa lê bước dần đến cái chết, khuôn mặt của Chúa bê bết máu và bị biến dạng. Tuy nhiên, như mọi khi, vẫn hiền lành và khiêm tốn, Chúa đang nhìn lên. Một người phụ nữ bước ra khỏi đám đông để nhìn thật gần khuôn mặt Chúa, là khuôn mặt có lẽ, đã thường nói với tâm hồn cô, khuôn mặt mà cô yêu mến. Cô thấy những vết thương trên mặt Chúa và muốn giúp đỡ. Họ không để cô ấy vượt qua, binh lính vũ trang đứng đông lắm, họ chặn cô lại. Nhưng với cô, đó không phải là vấn đề; cô ấy quyết tâm đến gần Chúa và trong một khoảnh khắc cô ấy đã có thể chạm vào Chúa, và lau mặt Chúa. Đó là sức mạnh của sự dịu dàng. Trong một giây Chúa nhìn cô, mặt đối mặt.

Chúng con không biết gì về người phụ nữ Veronica đó, hoặc câu chuyện của cô ấy. Cô được nước thiên đàng qua một cử chỉ bác ái đơn giản. Cô ấy tiến đến gần Chúa, nhìn thấy khuôn mặt đau khổ của Chúa và yêu mến nhiều hơn trước. Veronica không dừng lại ở những dáng vẻ bề ngoài, mà hôm nay là rất quan trọng trong xã hội coi trọng hình ảnh của chúng con. Cô ấy yêu mến, vô điều kiện, một khuôn mặt không sáng sủa, xấu xa, chẳng khả ái cũng chẳng hoàn hảo. Khuôn mặt đó, khuôn mặt của Chúa, lạy Chúa, trong sự không hoàn hảo ấy, lại cho thấy sự hoàn hảo trong tình yêu của Chúa đối với chúng con.

SUY NIỆM | Tác giả: Francesco Porceddu

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa ngã xuống đất lần nữa trước mắt con. Khi ngã xuống đất lần nữa, Chúa cho con thấy Chúa là một con người, một phàm nhân thực sự. Và con thấy Chúa đứng dậy, kiên quyết hơn trước. Chúa không đứng dậy với niềm tự hào; không có niềm tự hào trong ánh mắt của Chúa, mà chỉ có tình yêu. Khi tiếp tục cuộc hành trình, đứng dậy sau mỗi lần ngã xuống, Chúa công bố sự phục sinh của Chúa. Chúa cho con thấy rằng Chúa đã sẵn sàng, một lần nữa và luôn luôn, để chịu đựng trên đôi vai chảy máu của Chúa gánh nặng tội lỗi của con người.

Khi ngã xuống đất một lần nữa, Chúa đã gửi cho chúng con một thông điệp rõ ràng về lòng khiêm nhường. Chúa ngã xuống đất, và trên đất (humus) ấy “nhân loại” (humans) chúng con ra đời. Chúng con là tro bụi, chúng con là bùn đất, chúng con chẳng là chi khi so với Chúa. Nhưng Chúa muốn trở nên người phàm như chúng con, và giờ đây Chúa cho chúng con thấy Chúa gần gũi với chúng con, với những vấn nạn của chúng con, với những yếu đuối của chúng con, và với những giọt mồ hôi trên trán chúng con. Giờ đây, trong ngày thứ Sáu này, như vẫn thường xảy đến cho chúng con, Chúa đang bị đè nặng bởi những nỗi buồn. Nhưng Chúa có sức mạnh để đi tiếp, Chúa không sợ những khó khăn đang ở phía trước, và Chúa biết rằng ở cuối hành trình đau khổ này là Nước Trời. Chúa đứng dậy chính là để đến được nơi ấy, để mở ra trước mắt chúng con những cánh cửa trong vương quốc của Chúa. Chúa thật là một vị vua kỳ lạ, một vị vua nằm xóng xoài giữa bụi đất.

Đột nhiên con cảm thấy hoang mang: chúng con không xứng đáng để so sánh những nỗ lực và những vấp ngã của chúng con với Chúa. Những vấp ngã của Chúa là một hy sinh, một hy sinh cao cả mà mắt con và toàn bộ lịch sử đã từng được chứng kiến.

SUY NIỆM | Tác giả: Sofia Russo

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa đang nói với những người phụ nữ Chúa gặp trên đường đến cái chết của Chúa. Mỗi ngày Chúa gặp gỡ biết bao người; Chúa đến gần và nói chuyện với tất cả mọi người. Giờ đây Chúa nói với những người phụ nữ thành Giêrusalem đang nhìn Chúa và than khóc. Con cũng là một trong những phụ nữ đó. Lạy Chúa, những lời cảnh báo của Chúa đánh động con vì những lời này rất cụ thể và thẳng thắn. Lúc đầu, những lời ấy xem ra khắc nghiệt và nghiêm trọng, nhưng đó là vì những cảnh cáo ấy rất trực tiếp. Ngày nay, chúng con đã quen với một thế giới trong đó mọi người ăn nói quanh co. Một tấm màn lừa đảo che đậy và sàng lọc những gì chúng con thực sự muốn nói. Chúng con không muốn sửa lỗi người khác. Chúng con muốn để mặc họ với những toan tính riêng, chẳng màng đến chuyện thách đố tha nhân vì lợi ích của họ.

Trong khi Chúa nói với những người phụ nữ như một người cha, và khuyên nhủ họ. Lời Chúa là những lời lẽ của sự thật và thẳng thắn được nói ra để sửa chữa chứ không phải là phán xét. Lời Chúa là một ngôn ngữ khác với ngôn ngữ chúng con nói. Chúa luôn nói với sự khiêm tốn và đi thẳng vào trọng tâm của vấn đề.

Trong cuộc gặp gỡ cuối cùng này của Chúa trước khi bị treo trên thập giá, chúng con thấy một lần nữa tình yêu vô biên của Chúa dành cho những người rốt cùng, những người bị gạt ra bên lề. Phụ nữ trong những ngày đó không được coi là xứng đáng để được nói đến, trong khi Chúa, với lòng nhân hậu, đã làm một cuộc cách mạng thực sự.

SUY NIỆM | Tác giả: Chiara Bartolucci

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa ngã xuống đất lần thứ ba. Chúa đã ngã xuống đất hai lần, và cả hai lần Chúa đã đứng dậy. Giờ đây, sức chịu đựng và những đau đớn của Chúa đã đến giới hạn tận cùng. Lúc này đây, trong cái té ngã thứ ba này, Chúa dường như hoàn toàn kiệt sức. Bao nhiêu lần, trong cuộc sống hàng ngày, chúng con vấp ngã! Chúng con vấp ngã quá thường đến mức không còn đếm nổi. Tuy nhiên, chúng con luôn hy vọng trong mỗi lần vấp ngã rằng đây sẽ là lần cuối cùng, bởi vì chúng con cần can đảm và hy vọng để đối mặt với khổ đau. Khi một người vấp ngã quá nhiều lần, tất cả sức mạnh cuối cùng đều cạn kiệt và mọi hy vọng đều tan biến.

Con tưởng tượng con đang đi bên cạnh Chúa, lạy Chúa Giêsu, khi Chúa đi dần đến cái chết của Chúa. Thật khó để nghĩ rằng Chúa chính là Con của Đức Chúa Trời. Người nào đó đã cố gắng giúp Chúa, nhưng giờ đây Chúa đã kiệt sức, bất động, và tê liệt: dường như Chúa không thể đi xa hơn. Tuy nhiên, thật bất ngờ, con thấy Chúa đứng dậy, đứng thẳng người trên đôi chân, bất kể trọng lượng của thập giá trên vai Chúa, và Chúa lại bắt đầu lê bước. Vâng, Chúa đang đi đến cái chết của Chúa, nhưng Chúa muốn làm như thế cho đến cùng. Có lẽ đây là tình yêu. Con hiểu rằng bao nhiêu lần chúng con vấp ngã không phải là vấn đề; sẽ có một lần cuối cùng, có lẽ là thử thách tồi tệ nhất, khủng khiếp nhất, khi chúng con được kêu gọi để tìm ra sức mạnh chịu đựng cho đến cuối cuộc hành trình. Đối với Chúa Giêsu, cuối cùng là chịu đóng đinh, là sự vô lý hiển nhiên của cái chết, nhưng điều đó lại cho thấy một ý nghĩa sâu sắc hơn, một mục đích cao cả hơn, là ơn cứu rỗi cho tất cả chúng con.

SUY NIỆM | Tác giả: Greta Giglio

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa bị lột trần truồng, như con chưa từng thấy trước đây. Họ đã lột áo Chúa, lạy Chúa Giêsu, và đang bắt thăm chia cho nhau. Trong ánh mắt của những người này, Chúa đã mất đi chút phẩm giá cuối cùng còn sót lại, và vật sở hữu cuối cùng của Chúa trong cuộc hành trình đau khổ này cũng bị lấy mất. Thuở tạo thiên lập địa, Chúa Cha đã tô điểm xiêm áo cho con người, mặc cho họ phẩm giá; nhưng giờ đây những con người này tước mất áo xống trên lưng Chúa. Con thấy Chúa, lạy Chúa Giêsu, và con thấy một thanh niên di dân với thân thể rã rời lạc đến các vùng đất thường khi là tàn nhẫn, sẵn sàng lột hết áo xống của anh ta, là gia tài duy nhất còn sót lại của anh và bán nó, bỏ lại anh một mình với thập giá của mình, như thánh giá của Chúa, với da thịt bị bầm dập như da thịt của Chúa, với đôi mắt đầy những đau đớn, như đôi mắt của Chúa.

Tuy nhiên, có một điều chúng con thường quên về phẩm giá. Nó được tìm thấy bên dưới da thịt của Chúa; nó là một phần của Chúa, và nó sẽ luôn ở bên Chúa. Hơn thế nữa, tại thời điểm này, nó nằm ngay trong sự trần trụi này.

Sự trần truồng khi chúng con được sinh ra giống như sự trần truồng mà trái đất này sẽ đón nhận chúng con vào buổi tối cuộc đời chúng con. Từ người mẹ này [chúng con] đến với người mẹ khác. Và giờ đây, trên ngọn đồi này, mẹ của Chúa cũng có mặt. Một lần nữa, Mẹ nhìn thấy Chúa trần truồng.

Con thấy Chúa và con hiểu ra sự hùng vĩ và vẻ huy hoàng của nhân phẩm Chúa, phẩm giá của mỗi người, mà không ai có thể xóa bỏ.

SUY NIỆM | Tác giả: Greta Sandri

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa bị tước đoạt mọi thứ. Họ muốn trừng phạt Chúa, một người vô tội, bằng cách đóng đinh Chúa vào cây thập giá. Con sẽ làm gì nếu con rơi vào hoàn cảnh của Chúa? Liệu con có can đảm để chấp nhận sự thật của Chúa làm sự thật của con không? Chúa đã có sức mạnh để chịu đựng trọng lượng của thập tự giá, để đối mặt với sự hoài nghi, để bị lên án vì những lời đầy khiêu khích của Chúa. Hôm nay chúng con thật khó nuốt cho trôi một lời phê bình, như thể mỗi từ trong đó đều có ý làm tổn thương chúng con.

Chúa đã không dừng lại ngay cả trước cái chết. Chúa tin tưởng sâu sắc vào sứ mệnh của Chúa và đặt niềm tín thác nơi Chúa Cha. Ngày nay, trong thế giới Internet, chúng con bị điều kiện hóa bởi mọi thứ lưu hành trên web; có những lúc con đâm ra nghi ngờ chính những lời nói của chính mình. Nhưng lời Chúa thì khác; chúng mạnh mẽ ngay cả trong sự yếu đuối của Chúa. Chúa đã tha thứ cho chúng con, Chúa đã không oán giận, Chúa đã dạy chúng con đưa nốt má còn lại ra và Chúa tiếp tục bước tới, thậm chí đến sự hy sinh toàn bộ bản thân mình.

Con nhìn xung quanh và con nhìn thấy những ánh mắt dán chặt vào màn hình điện thoại, mọi người lướt qua các mạng xã hội để đóng đinh người khác vì mọi lỗi lầm của họ, không chút tha thứ. Mọi người bị thống trị bởi sự giận dữ, hét lên những hận thù lẫn nhau vì những lý do vô ích nhất.

Con nhìn vào vết thương của Chúa và giờ đây con nhận ra rằng con sẽ không có nổi sức mạnh của Chúa. Nhưng con đang ngồi ở đây dưới chân Chúa, và con lột bỏ hết những do dự. Con đứng dậy để được gần gũi hơn với Chúa, thậm chí sát tựa bên Ngài.

SUY NIỆM | Tác giả: Dante Monda

Lạy Chúa Giêsu, con thấy Chúa nhưng lần này giá mà con đừng thấy thì hơn. Chúa đang hấp hối. Chúa nhìn thật đẹp khi Chúa nói với đám đông, nhưng giờ đây tất cả đã đến hồi kết thúc. Con không muốn nhìn thấy cái kết cục này; quá thường khi con quay mặt đi, con đã trở nên gần như quen thuộc với việc chạy trốn nỗi đau và cái chết. Con đã trở nên tê cứng với chúng.

Tiếng kêu của Chúa trên cây thập tự thật to và xé lòng. Chúng con không chuẩn bị cho tất cả những nỗi đau đó; bây giờ và tương lai cũng thế. Theo bản năng, chúng con trốn chạy, và hoảng loạn trước cái chết và đau khổ. Chúng con bác bỏ những điều đó; chúng con thích nhìn chỗ khác hoặc nhắm mắt lại. Nhưng, Chúa vẫn ở đó, trên cây thập tự; Chúa đang đợi chúng con với đôi tay rộng mở. Chúa mở mắt con ra.

Lạy Chúa Giêsu, đây là một mầu nhiệm lớn lao. Chúa yêu thương chúng con qua cái chết, qua đau khổ vì bị bỏ rơi, bằng cách phó dâng thần khí, bằng cách làm theo ý Chúa Cha, bằng cách tuân phục. Chúa vẫn còn trên thập giá, và đó là tất cả. Chúa không cố giải thích mầu nhiệm về sự chết, và sự hủy diệt mọi thứ. Chúa làm nhiều hơn: Chúa vượt qua nó hoàn toàn trong thân xác và tinh thần. Một mầu nhiệm lớn lao, là điều tiếp tục chất vấn chúng con và làm chúng con phải nghĩ đến. Nó thách thức chúng con và nó mời gọi chúng con mở mắt ra để nhìn thấy tình yêu của Chúa ngay cả trong cái chết, thậm chí ngay cả từ chính cái chết. Chính là ở đó Chúa yêu chúng con như chúng con thực sự là, chân thực và không thể khác. Chính là ở đó chúng con nắm bắt được, dù không hoàn hảo, sự sống và sự hiện diện đích thực của Chúa. Chúng con sẽ luôn khát khao sự gần gũi của Chúa, là Thiên Chúa ở cùng chúng con.

SUY NIỆM | Tác giả: Flavia De Angelis

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa còn đó, trên cây thập tự. Một con người bằng xương bằng thịt, với tất cả sự yếu đuối của mình, và tất cả nỗi sợ hãi của mình. Chúa đau khổ đến mức nào! Đó là một cảnh không thể chịu đựng nổi, có lẽ bởi vì nó quá khủng khiếp trong bản tính nhân loại. Từ này chính là từ khóa giải mã cuộc hành trình của Chúa, đầy những đau khổ và mệt mỏi. Chính nhân tính của Chúa là điều chúng con thường quên nhìn nhận nơi Chúa và quên tìm kiếm trong chính chúng con và trong những người khác, vì tất cả chúng con đều bị cuốn vào một cuộc sống nhanh hơn bao giờ, mù quáng và điếc lác trước những khó khăn và nỗi đau của những người khác hơn bao giờ.

Lạy Chúa Giêsu, con hình dung ra Chúa giờ đây không còn trên cây thập tự đó nữa. Chúa đã trở lại từ nơi Chúa đến, được đặt trên lòng đất, trên lòng mẹ Chúa. Sự đau khổ bây giờ đã qua, đã biến mất. Lúc này là giờ của lòng thương xót. Cơ thể không còn sức sống của Chúa tiếp tục nói lên sức mạnh của Chúa khi phải đối diện với đau khổ; ý nghĩa Chúa trao ban được phản chiếu trong con mắt của những người vẫn còn ở bên Chúa và sẽ luôn luôn ở lại đó trong tình yêu, trao ban và nhận lãnh. Trước Chúa và trước chúng con, đang mở ra một cuộc sống mới, cuộc sống thiên đàng, được đánh dấu bởi một điều chống lại cái chết và không thể bị phá hủy bởi cái chết: đó là tình yêu. Chúa ở đây cùng với chúng con mọi lúc, trong mỗi bước đi, trong mọi bất định, trong mọi bóng tối. Khi bóng tối của ngôi mộ đổ dài trên cơ thể Chúa, được giữ trong vòng tay mẹ Chúa, con thấy Chúa và con sợ, nhưng con không thất vọng. Con tin rằng ánh sáng, ánh sáng của Chúa, sẽ lại tỏa sáng một lần nữa.

SUY NIỆM | Tác giả: Marta Croppo

Lạy Chúa Giêsu, con không còn thấy Chúa nữa, nay tất cả đều tối tăm. Những bóng dài đang đổ xuống ngọn đồi, và những ánh đèn Shabbat đang thắp sáng Giêrusalem, bên ngoài và bên trong những ngôi nhà. Những ánh đèn cố chống lại cảnh thâm u khi những cánh cổng trời đã đóng chặt lại: cảnh hoang vu này là vì ai? Ai có thể ngủ vào một đêm như thế này? Thành phố đầy những âm thanh của trẻ con đang khóc ré lên, cùng với tiếng ru trấn an của các bà mẹ, và tiếng của đám lính tuần tiễu trên đường. Ngày sắp tắt và Chúa đang ngủ. Chúa đang ngủ sao? Và trên giường nào? Cái chăn nào che dấu Chúa khỏi thế giới này?

Từ xa, ông Giuse người xứ Arimathea, người đã dõi theo các bước chân Chúa, và giờ đây, với những bước đi lặng lẽ, đang đồng hành cùng Chúa trong giấc ngủ của Người, kéo Chúa ra khỏi cái nhìn chằm chằm của những kẻ lòng đầy phẫn nộ và độc ác. Một tấm chăn bao phủ Chúa trong cái lạnh lùng của sự chết và làm khô đi những giọt máu, mồ hôi và nước mắt của Chúa. Từ trên thập giá Chúa được nhẹ nhàng đưa xuống. Ông Giuse vác Chúa trên vai, nhưng Chúa rất nhẹ: Chúa không còn mang gánh nặng của cái chết, của hận thù và giận dữ. Chúa ngủ như đang nằm trên rơm ấm khi Chúa được bọc trong khăn liệm và một ông Giuse khác giữ Chúa trong vòng tay của mình. Như khi xưa đã từng không có phòng cho Chúa [khi Chúa chào đời], ngày nay cũng không có chỗ cho Chúa, nên giờ đây Chúa đã không có nơi để gối đầu. Tuy nhiên trên đồi Calvê, trên cái cổ chết cứng của thế giới này, có một khu vườn chưa chôn cất ai bao giờ.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đi đâu? Chúa đã xuống nơi nào, nếu không phải là những chiều sâu thẳm? Chúa đã xuống đâu nếu không phải một nơi chưa động đến được, trong một nhà tù thậm chí còn kiên cố hơn? Chúa bị bắt trong những bẫy rập của chúng con, bị giam trong nỗi buồn của chúng con. Như chúng con, Chúa đã bước đi trên mặt đất này, và bây giờ, như chúng con, dưới lòng đất, Chúa có một chỗ cho mình. Con muốn chạy xa, nhưng Chúa ở đó trong con. Con không cần phải ra ngoài để tìm Chúa, bởi vì Chúa đang gõ cửa nhà con.

Bài liên quan

Back to top button