CN.32.TN.B. Với Tất Cả Tấm Lòng | NVT
SUY NIỆM TIN MỪNG
CHÚA NHẬT 32 THƯỜNG NIÊN B
(Mc.12,38-44)
VỚI TẤT CẢ TẤM LÒNG
38 Một hôm, trong lúc giảng dậy, Đức Giê-su nói rằng : “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. 39 Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. 40 Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.”
41 Đức Giê-su ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng cho Đền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền. 42 Cũng có một bà góa nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma. 43 Đức Giê-su liền gọi các môn đệ lại và nói: “Thầy bảo thật anh em: bà góa nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. 44 Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”
_________________
SUY NIỆM
VỚI TẤT CẢ TẤM LÒNG
Trong tình yêu không thể có sự gian dối
Đoạn mở đầu bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giê-su cho chúng ta thấy con tim giả dối của quý ông kinh sư.
Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. (Mc.38-40).
Liền sau đó, là bài học cụ thể sống động đang diễn ra trước mắt dành cho các môn đệ, đó là việc một bà góa đã bỏ vào thùng tiền dâng cúng đền thờ hai đồng tiền kẽm.
Việc làm của bà góa thật lu mờ và sẽ chìm vào quên lãng nếu không có Chúa Giê-su hiện diện nơi đây. Vì trong việc dâng cúng, nhiều người giàu có đã bỏ vào thùng tiền số tiền rất lớn, gấp hàng chục, hàng trăm lần số tiền của bà góa nghèo nàn.
Không ai thấy, chỉ một mình Chúa thấy cái Tâm của người phụ nữ tội nghiệp này. Vì, người đời chỉ nhìn bàn tay người dâng cúng xem trên đó số tiền lớn nhỏ, còn Chúa Giê-su thì nhìn trái tim, để xem lòng người chân thực hay gian dối.
Thiện căn ở tại lòng ta. Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.
Cái Tâm thiện là lương tâm, là lòng tốt. Lòng tốt phát sinh suy nghĩ và hành động tao nhã, cao cả, trong sáng. Lòng tốt phát sinh tình yêu trong veo, không pha trộn lợi lộc trần thế: danh vọng, phô trương, kiêu căng, giả hình, thâm độc.
Lòng tốt là trái tim tươi xanh mang sức sống mãnh liệt và cao cả.
Với tất cả tấm lòng
Năm ấy, vào một ngày trong Tết, tôi đến thăm một gia đình nghèo ở một Giáo điểm cách Giáo xứ tôi phục vụ 10 cây số, đi bằng ghe. Khi ra về, người nhà đã bỏ vào “ba-lô” của tôi hai đòn bánh tét lớn. Sau này, có dịp trở lại, tôi hỏi em bé trong nhà:
– Ở đâu nhà con có hai đòn bánh tét đó?
– Dạ, bà ngoại con cho.
– Cho bao nhiêu đòn?
– Dạ, hai đòn.
– Cho lâu chưa?
– Dạ hôm trước Tết, tối lại là Giao thừa.
– Là 30 Tết chứ gì. Sao không ăn để tới hôm đó vậy?
– Dạ, má con bảo năm nay thầy sẽ vô thăm, chờ thầy vào, cho thầy (lúc ấy tôi còn là Thầy giúp xứ)
– Nhà con không có làm bánh tét, phải không?
– Dạ, má bảo để ăn ké bên ngoại.
– Ngoại cho có hai đòn bánh thôi hả?
– Dạ, ngoại bảo năm nay nghèo, nên không có làm bánh nhiều, ăn cho có vẻ Tết thôi.
– Năm ngoái ngoại có cho không?
– Dạ, năm ngoái ngoại cho bốn đòn.
– Thế hôm Tết tới nay con có ăn bánh tét hông.
– Dạ hông.
– Vậy sao không chừa lại một đòn bánh tét ăn cho có vẻ Tết.
– Dạ, má con nói cho một đòn kỳ lắm, thôi cho thầy hết đi, có dịp nào ra chợ lớn, má sẽ mua về cho ăn.
(Ảnh minh họa).
Tình Chúa bao la không có ranh giới. Tình yêu Thiên Chúa là tình yêu tinh tuyền trọn hảo. Và Thiên Chúa muốn con người cũng đáp lại như thế đối với Ngài và đối với đồng loại.
Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. 30 Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. 31 Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó.”(Mc.12,29-31).
Gia tài của mỗi người là tất cả những gì chúng ta có. Trí tuệ, tài năng, vật chất, tinh thần, ta dâng cho Chúa, tất cả vì sáng danh Chúa. Ta trao tặng tha nhân, vì ta kính yêu Thiên Chúa.
Có câu chuyện “Cách chia hai đồng bạc” nội dung như sau:
Chú bé Lula, sinh ra vào tháng 10 năm 1945, tại 1 gia đình nông dân ở Ba-Tây (Brazil). Vì nhà nghèo, nên từ lúc mới 4 tuổi, thằng nhỏ đã phải đi bán đậu phụng (đậu phọng) ngoài đường, nhưng vẫn quần áo tả tơi, và thiếu ăn. Sau khi được lên tiểu học, lúc đó đã dọn lên thủ đô Rio de Janeiro, sau buổi học chú bé thường hay cùng với 2 người bạn cùng lứa đi đánh giầy ở đầu đường, hôm nào không có khách, thì coi như là nhịn đói.
Năm 12 tuổi, vào 1 buổi xế chiều, có 1 người khách, là chủ 1 tiệm giặt ủi và nhuộm áo quần đến chiếu cố, 3 đứa trẻ chạy lại chào hàng. Ông chủ tiệm nhin vào 3 cặp mắt van xin khẩn khoản đó, không biết quyết định chọn đứa nào. Cuối cùng ông ta nói: – “Đứa nào cần tiền nhất, thì tôi cho nó đánh giầy, và sẽ trả công 2 đồng.”
Công đánh 1 đôi giầy chỉ có 20 xu, 2 đồng đúng là 1 món tiền rất lớn. 3 cặp mắt đều sáng lên.
Một đứa nhỏ nói: – “từ sáng đến giờ cháu chưa được ăn gì cả, nếu không kiếm được tiền hôm nay, cháu sẽ chết đói !“
Đứa khác nói: – “Nhà cháu đã hết thức ăn từ 3 ngày nay, mẹ cháu lại đang bệnh, cháu phải mua thức ăn cho cả nhà tối nay, nếu không thì lại bị ăn đòn…“.
Cậu Lula nhìn vào 2 đồng bạc trong tay ông chủ tiệm, nghĩ ngợi 1 lúc, rồi nói: “Nếu cháu được ông cho kiếm 2 đồng này, thì cháu sẽ chia cho 2 đưá đó mỗi đứa 1 đồng !”
Câu nói của Lula làm Ông chủ Tiệm và 2 đứa nhỏ kia rất là ngạc nhiên.
Cậu giải thích thêm: – “Tụi nó là bạn thân nhất của cháu, đã nhịn đói hết 1 ngày rồi, còn cháu thì hồi trưa còn ăn được ít đậu phụng, nên có sức đánh giầy hơn chúng nó, Ông cứ để cháu đánh đi, chắc chắn Ông sẽ hài lòng”
Cảm động trước câu nói của thằng nhỏ, Ông chủ tiệm đã trả cho hắn 2 đồng bạc, sau khi được hắn đánh bóng đôi giầy. Và thằng nhỏ Lula giữ đúng lời, đã đưa ngay cho 2 đứa bạn mỗi đứa 1 đồng.
Vài ngày sau, Ông chủ Tiệm đã tìm đến thằng nhỏ Lula, nhận chú bé cứ sau buổi tan học là đến học nghề ở tiệm giặt nhuộm của ông ta, và bao cả bữa cơm tối.
Tiền lương lúc học nghề tuy là rất thấp, nhưng so với đánh giầy thì khá hơn rất nhiều.
Thằng bé hiểu rằng: Chính vì mình đã đưa tay giúp đỡ những người khốn đốn, nên mới đem đến cho mình cơ hội làm thay đổi cuộc đời.
Từ đó, miễn là có khả năng, chú bé Lula không ngần ngại giúp đỡ những người sống khốn khổ hơn mình.
Sau Lula nghỉ học đi làm thợ trong 1 nhà máy, để bênh vực cho quyền lợi của những người thợ, cậu ta tham gia vào công-đoàn, năm 45 tuổi, Lula lập ra đảng Lao-Công.
Năm 2002, trong cuộc ứng cử tổng thống, khẩu hiệu của Lula là: “Ba bữa cơm no cho tất cả những người trong quốc gia này”. Và đắc cử làm Tổng Thống xứ Brazil. Năm 2006 đắc cử nhiệm kỳ 2, cho 4 năm tới.
Trong 8 năm tại chức, Ông ta đã thực hiện đúng lời mình đã hứa:
– 93% trẻ em và 83% người lớn ở nước này được no ấm.Thực hành đúng tâm niệm: “giúp đời”.
Và nước Ba-tây dưới sự lãnh đạo của Ông đã không còn là “con khủng long nhai cỏ” mà đã trở nên “Con mãnh sư Mỹ Châu”. Và xây nên nền kinh tế đứng thứ 10 trên thế giới.
Luiz Inácio Lula da Silva: đó là tên của vị tổng thống đã giải nhiệm vào ngày 31.12.2010.
Gia tài của ta có thể nghèo nàn, có thể phong phú, nhưng tất cả chẳng là gì đối Thiên Chúa, vì tất cả là của Ngài, nên sự dâng hiến ấy chỉ có giá trị khi xuất phát từ trái tim trọn đầy yêu thương.
Thầy bảo thật anh em: bà góa nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình. (Mc.12, 43-44).
Gia tài ấy có thể là con tim đầy thương tích, có thể là một linh hồn tan nát rã rời, có thể là giọt lệ ăn năn, có thể là nụ cười hạnh phúc… Chúa chẳng hề phân loại để lựa chọn hay loại trừ, tất cả đều có thể là của lễ đẹp lòng Chúa, khi được tiến dâng với tất cả tấm lòng.
Chúa chẳng ưa thích gì tế phẩm, con có thượng tiến lễ toàn thiêu, Ngài cũng không chấp nhận.
Lạy Thiên Chúa, tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát, một tấm lòng tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê. (Tv.50,18-19).
Lạy Chúa,
Khi con dâng lên Chúa lễ vật như hạt Cát.
Ngài tuôn tràn Hồng Ân như sa mạc mênh mông.
Khi con dâng tấm lòng tan nát,
Ngài đón nhận và biến đổi tim con trở nên rộn vui khúc hát triền miên.
Ôi, lạy Chúa.
“Vì vui riêng, Người đã làm tôi bất tận . Thân này thuyền nhỏ mỏng manh đã bao lần Người tát cạn rồi lại đổ đầy cuộc sống mát tươi mãi mãi .
Xác này cây sậy khẳng khiu, Người đã mang qua núi, qua đồi, qua bao thung lũng, và phả vào trong giai điệu mới mẻ đời tôi .
Khi tay Người bất tử âu yếm vuốt ve, tim tôi ngập tràn vui sướng, thốt nên lời không sao tả xiết .
Tặng vật Người ban vô biên vô tận, nhưng để đón xin, tôi chỉ có hai tay bé nhỏ vô cùng . Thời gian lớp lớp đi qua, Người vẫn chưa ngừng đổ rót, song lòng tôi thì hãy còn vơi ”
Trích: LỜI DÂNG
nguyên tác: Gitanjali của Rabindranath Tagore,
(Nobel Văn Chương 1913)
dịch: Đỗ Khánh Hoan
Lm. Antôn NGUYỄN VĂN TIẾNG