Sự trung tín của người quản gia | Jer. Nội
Suy niệm của Jêrônimô Nguyễn Văn Nội
CHÚA NHẬT XIX THƯỜNG NIÊN NĂM C (07/08/2016)
[Kn 18,6-9; Dt 11,1-2.8-19; Lc 12,32-48]
I. DẪN VÀO PHỤNG VỤ
Xã hội loài người ngày nay nói chung và xã hội Việt Nam hiện nay nói riêng, đầy dẫy những kẻ không chu toàn trách nhiệm của mình, dù trách nhiệm ấy được hiểu là do Thiên Chúa hay do Tổ Quốc hay nhân dân giáo phó. Trong nhãn quan Ki-tô giáo thì mỗi người -Ki-tô hữu hay không Ki-tô hữu- sống trên cõi đời này chỉ là những người QUẢN GIA chứ không phải là CHỦ NHÂN ÔNG đối với của cải, sức khỏe, tài năng, cơ hội, điều kiện, chức vụ của người ấy. Chính THIÊN CHÚA và chỉ một mình THIÊN CHÚA mới là ông chủ đích thực của tất cả, kể cả sự hiện hữu, của tạo vật và con người.
Và điều hiển nhiên là Thiên Chúa mong đợi nơi mỗi người QUẢN GIA là LÒNG hay SỰ TRUNG TÍN như Chúa Giê-su nhắn nhủ trong Tin Mừng Lc 12,32-48.
Người quản gia trung tin sẽ sống khôn ngoan và tỉnh thức: biết đầu tư vốn liếng được giao vào đúng nơi, đúng chỗ, đúng thời điểm và luôn sẵn sàng ngóng chờ ông chủ trở về để hoàn lại những gì ông chủ đã giao cho mình.
II. LẮNG NGHE & TÌM HIỂU LỜI CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH
2.1 Lắng nghe Lời Chúa trong bài đọc 1 (Kn 18,6-9):
Chúa dùng hình phạt giáng xuống đối phương, để làm cho chúng con được rạng rỡ.
6 Lạy Chúa, đêm vượt qua đã được báo trước cho cha ông chúng con, để khi biết chắc lời hứa mình tin là lời hứa nào các ngài thêm can đảm. 7 Dân Chúa đã trông đợi đêm ấy như đêm cứu thoát người chính trực và tiêu diệt kẻ địch thù. 8 Quả vậy, Chúa dùng hình phạt giáng xuống đối phương để làm cho chúng con được rạng rỡ và kêu gọi chúng con đến với Ngài. 9 Con lành cháu thánh của những người lương thiện âm thầm dâng lễ tế trong nhà. Họ đồng tâm nhất trí về luật sau đây của Thiên Chúa, là trong dân thánh, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia. Và ngay từ bấy giờ, họ đã xướng lên những bài ca do cha ông truyền lại.
2.2 Lắng nghe Lời Chúa trong bài đọc 2 (Dt 11,1-2.8-19):
Ông Áp-ra-ham trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng.
1 Thưa anh em, đức tin là bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy. 2 Nhờ đức tin ấy, các tiền nhân đã được Thiên Chúa chứng giám.
8 Nhờ đức tin, ông Áp-ra-ham đã vâng nghe tiếng Chúa gọi mà ra đi đến một nơi ông sẽ được lãnh nhận làm gia nghiệp, và ông đã ra đi mà không biết mình đi đâu. 9 Nhờ đức tin, ông đã tới cư ngụ tại Đất Hứa như tại một nơi đất khách, ông sống trong lều cũng như ông I-xa-ác và ông Gia-cóp là những người đồng thừa kế cũng một lời hứa, 10 vì ông trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng. 11 Nhờ đức tin, cả bà Xa-ra vốn hiếm muộn, cũng đã có thể thụ thai và sinh con nối dòng vào lúc tuổi đã cao, vì bà tin rằng Đấng đã hứa là Đấng trung tín. 12 Vì thế, do một người duy nhất, một người kể như chết rồi mà đã sinh ra một dòng dõi nhiều như sao trời cát biển, không tài nào đếm được. 13 Tất cả các ngài đã chết, lúc vẫn còn tin như vậy, mặc dù chưa được hưởng các điều Thiên Chúa hứa; nhưng từ xa các ngài đã thấy và đón chào các điều ấy, cùng xưng mình là ngoại kiều, là lữ khách trên mặt đất. 14 Những người nói như vậy cho thấy là họ đang đi tìm một quê hương. 15 Và nếu quả thật họ còn nhớ tới quê hương mình đã bỏ ra đi, thì họ vẫn có cơ hội trở về. 16 Nhưng thực ra các ngài mong ước một quê hương tốt đẹp hơn, đó là quê hương trên trời. Bởi vậy, Thiên Chúa đã không hổ thẹn để cho các ngài gọi mình là Thiên Chúa của các ngài, vì Người đã chuẩn bị một thành cho các ngài.
17 Nhờ đức tin, khi bị thử thách, ông Áp-ra-ham đã hiến tế I-xa-ác; dù đã nhận được lời hứa, ông vẫn hiến tế người con một. 18 Về người con này, Thiên Chúa đã phán bảo: Chính do I-xa-ác mà sẽ có một dòng dõi mang tên ngươi. 19 Quả thật, ông Áp-ra-ham nghĩ rằng Thiên Chúa có quyền năng cho người chết trỗi dậy. Rốt cuộc, ông đã nhận lại người con ấy như là một biểu tượng.
2.3 Lắng nghe Lời Chúa trong bài Tin Mừng (Lc 12,32-48):
Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng.
32“Khi ấy Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em. 33 “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá. 34 Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó. 35 “Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. 36 Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay. 37 Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ. 38 Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ. 39 Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu. 40 Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”
41 Bấy giờ ông Phê-rô hỏi: “Lạy Chúa, Chúa nói dụ ngôn này cho chúng con hay cho tất cả mọi người?” 42 Chúa đáp: “Vậy thì ai là người quản gia trung tín, khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc? 43 Khi chủ về mà thấy đầy tớ ấy đang làm như vậy, thì thật là phúc cho anh ta. 44 Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình. 45 Nhưng nếu người đầy tớ ấy nghĩ bụng: “Chủ ta còn lâu mới về”, và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa, 46 chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín. 47 “Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. 48 Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.
III. KHÁM PHÁ CHÂN DUNG VÀ SỨ ĐIỆP LỜI CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH
3.1 Chân dung Thiên Chúa trong 3 bài Thánh Kinh
3.1.1 Bài đọc 1 (Kn 18,6-9) là trích đoạn của Sách Khôn Ngoan nhắc đến đêm cứu thoát, đêm mà toàn dân Ít-ra-en được Thiên Chúa cứu thoát khỏi cảnh nô lệ Ai-cập. Nhận thức được ơn trọng đại của Thiên Chúa, con cái Ít-ra-en chúc tụng, ngợi khen Thiên Chúa và sống với nhau như những người anh em ruột thịt “có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia”.
– Qua đoạn Sách Kn 18,6-9 trên chúng ta khám phá ra Thiên Chúa là Đấng trung tín trong lời hứa và quyền năng trong hành động. Vậy thì tại sao chúng ta không tin tưởng, cậy trông và phó thác tất cả cho Ngài? Tại sao chúng ta không tán tụng, ngợi khen Thiên Chúa?
3.1.2 Bài đọc 2 (Dt 11,1-2.8-19) là những lời trình bày của Thánh Phao-lô với những người Do-thái là đồng chủng và đồng hương của ngài về bài học lòng Tin của Tổ Phụ Áp-ra-ham và của Xa-ra, vợ ông. Nhờ lòng tin mạnh mẽ ấy của hai người mà Thiên Chúa thực hiện những điều kỳ diệu cho hai ông bà và cho dòng dõi của hai ông bà.
– Trong đoạn thư gửi tín hữu Dt 1-2.8-19 trên chúng ta thấy Thiên Chúa không bao giờ nói xuông hay nói để đấy. Trái lại Thiên Chúa thực hiện lời Người nói và thực hiện trên mức mà con người có thể nghĩ ra. Điều ấy đúng trong trường hợp của Áp-ra-ham thì cũng đúng trong mọi trường hợp tương tự.
3.1.3 Bài Tin Mừng (Lc 12,32-48) là những lời căn dặn của Chúa Giê-su về sự tin tưởng phó thác vào Thiên Chúa và về sự thức tỉnh trong cuộc sống. Tin tưởng phó thác để không bám víu vào những thứ chóng qua và hư nát, không tự cột chặt mình vào những ấy. Động lực để tin tưởng là Thiên Chúa đã ban Nước của Người cho chúng ta. Thức tỉnh để lúc nào chúng ta cũng sẵn sàng với Thiên Chúa, sẵn sàng trong giờ phút gặp gỡ “lịch sử” giữa Thiên Chúa và mỗi người. Động lực thúc đẩy chúng ta thức tỉnh là chắc chắn Chúa Ki-tô sẽ xuất hiện và Người xuất hiện vào lúc bất ngờ nhất!
– Qua Bài Phúc Âm Lc 12,32-48 chúng ta khám phá ra Chúa Giê-su là Đấng Công Minh Chính Đại. Nói cách bình dân là Chúa Giê-su đối xử rất đẹp (fair-play) với chúng ta. Chúa Giê-su nói rõ với chúng ta về “sự xuất hiện” của Người. Chúa Giê-su còn cảnh báo là Người sẽ đến bất thình lình để chúng ta không bị bất ngờ. Chúa Giê-su còn fair-play hơn nữa trong việc ban thưởng cho những người tỉnh thức: “chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ”.
3.2 Sứ điệp của Lời Chúa
Sứ điệp của Lời Chúa hôm nay được gói gọn trong hai lời này: “Anh em hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời” và “Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn”.
IV. SỐNG VỚI CHÚA VÀ THỰC THI SỨ ĐIỆP CỦA NGƯỜI
4.1 Sống với Thiên Chúa là Đấng giầu có tột cùng nhưng đã chia sẻ với tạo vật và loài người sự giầu có của mình bằng cách ban Con Một cho loài người để dậy chúng ta biết con đường hạnh phúc thật.
4.2 Thực thi sứ điệp Lời Chúa
“Những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời”
– là những thứ có giá trị thật sự và lâu bền như tấm lòng và hành động hiếu thảo đối với Thiên Chúa;
– là tấm lòng và hành động yêu thương bác ái đối với tha nhân;
– là nếp sống trong sạch, thanh bần, hy sinh từ bỏ và dấn thân vì Nước Trời.
“Thắt lưng cho gọn”
– là sống siêu thoát (không vướng bận, không dính bén) đối với của cải, chức quyền, danh vọng, lạc thú trần gian.
“Thắp đèn cho sáng”
– là sống tỉnh thức, nhiệt thành, sốt sáng và sẵn sàng nghênh đón Chúa Ki-tô vào bất cứ thời điểm nào.
Lời Chúa hôm nay mời tôi nhìn vào tâm hồn và cách sống của mình xem hằng ngày:
“Tôi có sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời không? và tôi có luôn sống siêu thoát, khó nghèo và tỉnh thức để nghênh đón Chúa Ki-tô không?
V. CẦU NGUYỆN CHO THẾ GIỚI VÀ HỘI THÁNH
5.1 «Anh em hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Anh em hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời.» Trong thế giới ngày nay có không biết bao người say sưa chạy theo của cải vật chất và quyền lực mà không ý thức được rằng đó chỉ là những thứ chóng qua và có thể nguy hiểm cho phần rỗi của họ, chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho những người ấy biết tỉnh thức và giác ngộ kịp thời để không bị khốn khổ đời đời.
Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!
Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con!
5.2 «Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em.» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho Đức Giáo Hoàng Phan-xi-cô, cho các Hồng Y, Giám Mục, Linh Mục và Phó Tế và cho hết mọi Ki-tô hữu để mọi thành phần Dân Chúa tự nguyện sống siêu thoát và khó nghèo để được vào Nước Thiên Chúa.
Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!
Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con!
5.3 «Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn!» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho các Ki-tô hữu trong cộng đoàn giáo xứ chúng ta, để mọi giáo dân nam nữ, già trẻ lớn bé biết tỉnh thức và sẵn sàng chờ đón Thiên Chúa xuất hiện.
Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!
Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con!
5.4 «Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.» Chúng ta hãy dâng lời cầu xin Chúa cho những người có chức quyền, có tiền của và tài năng, trong đạo cũng như ngoài đời, để họ biết đáp trả và đền ơn Đấng đã giao phó cho họ tất cả những gì họ đang có, bằng cách đem chức quyền, tiền của và tài năng ấy ra phục vụ Thiên Chúa và đồng loại.
Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!
Đáp: Xin Chúa nhận lời chúng con!
Giêrônimô Nguyễn Văn Nội