Chút suy tưVăn - Nghệ

Quên điệu nhạc Tiếng Kèn Lui Binh | Nghệ Thuật Sống | Mai Nhật Thi

Quên điệu nhạc Tiếng Kèn Lui Binh

Trong một trận giao tranh ác liệt giữa quân của Napoléon và quân địch, trận chiến càng về khuya càng ác liệt và phần thắng dần dần nghiêng về phía địch. Quân của Napoléon chết rất nhiều, hàng ngũ rối loạn mặc dầu cuộc chiến đấu vẫn còn tiếp tục nhưng rời rạc.

Nhìn rõ thế trận, Napoléon biết phải làm gì, vua gọi tên lính thổi kèn lại gần và ra lệnh :

– “Hãy thổi kèn lui binh vì quân ta chết quá nhiều”.

Tên lính trẻ được lệnh, nhảy tót lên ngựa, phi nhanh ra giữa trận, và đưa kèn lên thổi hồi kèn thúc trận một cách mạnh mẽ.

Quân của Napoléon đang mệt mỏi và thất vọng, nghe tiếng kèn thúc quân, tưởng có viện binh tới giúp, chồm dậy phản công kịch liệt. Kèn cứ thổi, đám tàn quân vươn mình lên vừa đánh vừa la hét.

Kết quả thế trận thay đổi: quân của Napoléon toàn thắng bất ngờ. Tuy nhiên, hoàng đế Napoléon sai bắt tên lính kèn kia lại, và khiển trách y rất nặng nề về tội bất tuân thượng lệnh. Anh lính bình tĩnh tâu:

– “Muôn tâu đức vua, từ khi được theo bước chân ngài trong binh lửa, và chiến đấu trăm trận đều trăm thắng cho nên hạ thần đã quên hẳn bài kèn rút lui rồi”.

—————

CHÚT SUY TƯ

Hãy vang lên tiếng kèn thúc quân

1. Quên tiếng kèn rút lui.

Đối với kỷ luật quân đội, xem ra anh lính thổi kèn khó thoát hình phạt. Nhưng dựa vào câu trả lời, hẳn Napoléon khó lòng xử phạt, bởi trong câu trả lời, ngoài sự chân thành nó còn chất chứa niềm tự hào một quá khứ chinh chiến hào hùng “bách chiến bách thắng” của Napoléon, ít nhất là tính tới thời điểm mà anh lính thổi kèn nói.

– “Muôn tâu đức vua, từ khi được theo bước chân ngài trong binh lửa, và chiến đấu trăm trận đều trăm thắng cho nên hạ thần đã quên hẳn bài kèn rút lui rồi”.

Tất nhiên là tiếng kèn rút lui rất cần thiết, chủ yếu là nó giúp giảm bớt sự tổn thất khó tránh khỏi ngay trước mắt. – Nhìn rõ thế trận, Napoléon biết phải làm gì, vua gọi tên lính thổi kèn lại gần và ra lệnh : – “Hãy thổi kèn lui binh vì quân ta chết quá nhiều”. (trích truyện).Nhưng chắc cũng không thú vị gì khi cho tiếng kèn cất lên những điệu nhạc đó. Hay nói một cách khác, học thì học cho đủ bộ, nhưng mong rằng không bao giờ sử dụng đến nó, vì không ai mong đợi sự chiến bại.

2. Vang lên tiếng kèn thúc quân

Đời là một cuộc chiến đấu… Ai cũng hiểu điều đó. Kẻ thù cũng rất bao la. Kẻ thù ở xa. Kẻ thù ở quanh ta. Kẻ thù ở ngay trong lòng ta…

Đời ai không từng chiến bại. Có những lúc ta gần như mất hết nhuệ khi… nằm chờ chết hay bỏ mặc đời ta như bèo dạt mây trôi… vì cuộc đời nhiều khi chẳng khác gì bãi chiến trường tang tóc mà ta là kẻ chiến bại nằm như thây phơi không còn nguồn sức mạnh nào… “Quân của Napoléon đang mệt mỏi và thất vọng, nghe tiếng kèn thúc quân, tưởng có viện binh tới giúp, chồm dậy phản công kịch liệt. Kèn cứ thổi, đám tàn quân vươn mình lên vừa đánh vừa la hét.” (trích truyện).

Có quân tiếp viện đâu ? – Họ – những người lính đang bại trận – “chồm dậy phản công kịch liệt”…

Có thấy cung cấp thêm sức mạnh gì đâu ? – Chỉ là… tiếng kèn… “Kèn Cứ Thổi” ! “Kèn cứ thổi, đám tàn quân vươn mình lên vừa đánh vừa la hét.”

Cuối cùng, họ chiến thắng… “Kết quả thế trận thay đổi: quân của Napoléon toàn thắng bất ngờ“.

Ở đâu ra chiến thắng vậy ? Đơn giãn chỉ là vì Tiếng Kèn… Ở đây, Tiếng Kèn không chỉ là âm thanh của một nhạc cụ. Nó là “Hồn” của sức mạnh tiềm ẩn trong lòng những người lính mang tinh thần chiến đấu dũng cảm. Là khát vọng sâu xa của sự sống trong mỗi con người. Sự thay đổi ngoạn mục ở đây vì “không có tiếng kèn chiến bại” – Tiếng Kèn Rút Lui, mà chỉ có tiến kèn Tiến Lên.

Hãy quên tiếng kèn rút lui – rút lui theo ý nghĩa tiêu cực khi nhìn cuộc đời – hay ít nhất là tạm quên, hay đừng nghĩ về nó nữa…

Bất chợt có một người tiếp giúp ta một việc tốt đẹp, ta cảm thấy tình người ấm áp hơn. Ta quên dần những hình ảnh tình đời bạc bẽo.

Bất chợt ta bắt gặp một ánh mắt diệu hiền đi sâu vào hồn ta, ta cảm thấy đường đời bớt bơ vơ.

Bất chợt ta nghe một lời nói chân thành như tia nắng soi rọi vào tâm hồn ta đang chao đảo vì lòng người gian dối, ta lấy lại được sự ấm áp mà từ lâu ta tưởng cuộc đời chỉ là mùa băng giá…

Cứ thế… ta nhìn lại những cõi sâu thẳm lòng mình, có khi cả quá khứ xa xăm đoạn đường đời đã đi qua…

Một bông hoa nhỏ của việc làm đẹp, một tia nắng mong manh nhưng ấp áp, một ánh mắt thoáng qua mà chân tình… là những thanh âm của Tiếng Kèn Thúc Trận mà có thể truyền cho ta sức mạnh để vui sống và tiến bước.

Ta biết nhận ra và cũng biết cho đi Tiếng Kèn Tiến Lên trong sống.

Hãy vang lên tiếng kèn thúc trận – tiến lên theo ý nghĩa tích cực trong cuộc sống.

Nghĩa là ta Vui Sống và luôn nhìn về Chân Trời Chân Thiện Mỹ của cuộc đời ta.

MAI NHẬT THI

Bài liên quan

Back to top button