Antôn Nguyễn Văn TiếngSuy niệm

Ngài Sống Trong Tôi | NVT

SUY NIỆM TIN MỪNG
LỄ MÌNH THÁNH MÁU THÁNH CHÚA KI-TÔ B

(Mc.12-16.22-26)
***

NGÀI SỐNG TRONG TÔI

12 Hôm ấy nhằm ngày thứ nhất trong tuần Bánh không men, là ngày sát tế chiên Vượt Qua, các môn đệ thưa với Đức Giê-su: “Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?” 13 Người sai hai môn đệ đi, và dặn họ: “Các anh đi vào thành, và sẽ có một người mang vò nước đón gặp các anh. Cứ đi theo người đó. 14 Người đó vào nhà nào, các anh hãy thưa với chủ nhà: Thầy nhắn: “Cái phòng dành cho tôi ăn lễ Vượt Qua với các môn đệ của tôi ở đâu? 15 Và ông ấy sẽ chỉ cho các anh một phòng rộng rãi trên lầu, đã được chuẩn bị sẵn sàng: và ở đó, các anh hãy dọn tiệc cho chúng ta.” 16 Hai môn đệ ra đi. Vào đến thành, các ông thấy mọi sự y như Người đã nói. Và các ông dọn tiệc Vượt Qua.

22 Cũng đang bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói: “Anh em hãy cầm lấy, đây là mình Thầy.” 23 Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này. 24 Người bảo các ông: “Đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người. 25 Thầy bảo thật anh em: chẳng bao giờ Thầy còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến ngày Thầy uống thứ rượu mới trong Nước Thiên Chúa.” 26 Hát thánh vịnh xong, Đức Giê-su và các môn đệ ra núi Ô-liu.
________________

SUY NIỆM

NGÀI SỐNG TRONG TÔI

Palestine là một vùng đất hiện vẫn còn rất đông người theo đạo Hồi. Ngày nọ có một vị thầy, lãnh đạo một cộng đoàn Hồi giáo, mời một linh mục Công giáo đến để công khai tranh luận về bí tích Thánh Thể trước sự hiện diện của các tín hữu đôi bên. Vị thầy hỏi:

– Làm sao một miếng bánh nhỏ lại có thể trở thành Đức Kitô được?

Vị linh mục trả lời:

– Được chứ sao lại không? Tôi xin minh chứng cho thầy biết bằng một thí dụ đơn sơ. Nếu thầy ăn cơm, thầy có thể biến cơm thành máu thịt của thầy, có thật thế không nào? Chớ thì tại sao Chúa lại không biến tấm bánh nhỏ trở thành máu thịt Chúa được.

Bậc thầy đó lại hỏi tiếp:

– Làm sao Đức Kitô to lớn như thế lại có thể ở trong miếng bánh nhỏ xíu?

Vị linh mục trả lời:

– Thầy hay nhìn trời, nhìn núi và các thôn làng. Bầu trời thì mênh mông. Ngọn núi thì cao lớn hùng vĩ, còn thôn làng thì rộng rãi bao la, thế mà con mắt nhỏ xíu của thầy có thể chứa được tất cả. Nếu con mắt của Thầy làm được chuyện đó thì tại sao Thiên Chúa lại không thể làm cho miếng bánh nhỏ xíu chứa đựng được Đức Kitô.

Bậc thầy không chịu thua lại hỏi thêm:

– Làm sao có thể cử hành nhiều thánh lễ cùng một lúc tại nhiều nơi trên thế giới, mà mỗi thánh lễ lại có Mình và Máu của Đức Kitô được?

Vị linh mục đáp:

– Đối với Thiên Chúa không có gì là không thể làm được.

Rồi để chứng minh cho câu trả lời này, vị linh mục lấy một tấm gương ném xuống đất khiến nó bể tan thành rất nhiều mảnh nhỏ. Tiếp đến, vị linh mục giơ tay chỉ cho bậc thầy đang ngạc nhiên và nói:

– Trước đây trong tấm gương này, thầy trông thấy gương mặt mình có phải không nào. Và bây giờ thầy cũng trông thấy gương mặt mình trong từng mảnh nhỏ. Thế thì tại sao Thiên Chúa lại không thể hiện diện tại nhiều nơi trong cùng một lúc được.

Có rất nhiều câu chuyện để củng cố niềm tin vào Bí Tích Thánh Thể – Mình Thánh và Máu Thánh Chúa Ki-tô.

Nhưng có một câu chuyện nhỏ thật dễ thương rất đáng để chúng ta suy niệm:

Một cô bé sắp được Rước Lễ Lần Đầu, người mẹ trẻ đạo đức cố gắng hết sức để nói về Mình Thánh và Máu Thánh Chúa từ số vốn Giáo lý ít ỏi và đơn sơ của chị để con chị thêm lòng yêu mến Thánh Thể:

– Con dọn lòng mình để rước Chúa vào lòng nhé. Lòng con phải thanh sạch như mình dọn nhà cho thật sạch để rước Chúa vào nhà mình vậy.

– Mẹ ơi, Chúa lớn lao lắm phải không mẹ ?

– Đúng rồi, con ngoan của Mẹ, Chúa lớn nhất trên đời.

– Vậy làm sao Chúa ngự vào lòng mình quá bé nhỏ được hả mẹ ?

Người mẹ trẻ lúng túng….

– Ừa, thì…Chúa làm được tất cả con ạ !

– À, phải rồi, mẹ ơi, Chúa tự làm mình nhỏ lại để ngự vào lòng chúng ta đó mẹ ?

“Chúa tự làm mình nhỏ lại để ngự vào lòng chúng ta”, cách nhìn thật đơn sơ của trẻ con, nhưng mang ý nghĩa thật sâu xa.

1. “Thiên Chúa tự làm mình nhỏ lại” để sinh ra làm người.

Làm sao Thiên Chúa có thể làm người ? Ngài tự trói mình trong những giới hạn kiếp người được sao ? Thiên Chúa cao sang có thể tự hạ mình mang thân phận thấp hèn được sao ?

Ta có thể mang tâm trạng như Mẹ Maria khi được loan tin Thiên Chúa sắp xuống thế làm người theo cách Ngài muốn: “Việc ấy xẩy ra thế nào được ?”.

– Vậy mà bé Giê-su Con Thiên Chúa đã chào đời nơi Bê-lem trong hang lừa máng cỏ nghèo hèn.

2. “Thiên Chúa tự làm mình nhỏ lại” để dấn thân phiêu bạt trên bước đường rao giảng Tin Mừng.

Thiên Chúa đã vào đời Ngài không ở lâu đài, cung điện để xứng tầm với bậc Đế Vương sao? Ngài không có hàng trăm hàng ngàn người đêm ngày túc trực để phục vụ cung phụng Ngài sao ?

Vậy mà chàng Giê-su đã sống một cuộc đời thanh bần tay trắng.Cáo có hang, chim có tổ, con người không có chỗ tựa đầu(Luca 9:58).

3. “Thiên Chúa tự làm mình nhỏ lại” để chết trên Thập Giá.

Thiên Chúa làm người Ngài phải được chết giữa rừng tang và biển lệ tiếc thương, với những nghi lễ Đế Vương cho muôn dân kính viếng. Có thể nào Ngài chết tầm thường giữa bao kẻ lạnh lùng khinh rẻ?

Vậy mà Vua Giê-su đã chết nhục nhã như một tên nô lệ trên Thập Giá.

4. “Thiên Chúa tự làm mình nhỏ lại” để ngự vào lòng ta.

Thiên Chúa không “đi qua” cuộc đời rồi chấm hết, để lại cho nhân loại một Thiên Tình Sử bất tử để ca tụng trong luyến tiếc và tôn thờ trong huyền thoại.

Thiên Chúa vẫn ở trong cuộc đời này với nhân loại. Tất cả những gì Thiên Chúa đã làm cho con người là hiện thực, Ngài vẫn ở với con người là hiện thực. Mọi sự là hiện thực, không phải là giấc mơ.

Có bao giờ giấc mơ có thể đem đến cho con người sự sống không? Mà Thiên Chúa đến trần gian là để làm cho con người được sống.

“Thầy ở cùng chúng con mọi ngày cho đến tận thế (Mt 28:20).

Ngài ở cùng chúng ta cách nào ?

Ngài ở cùng chúng ta qua Thánh Thể của Ngài, vì Thánh Thể của Ngài là Giao Ước cho ta sự sống.

Ngài ở trong chính lòng ta. Ngài ngự trong lòng ta. Ngài là sự sống của ta, sự sống cho muôn người.

“Đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người.”(Mc.24,14).

Chính vì thế, Thánh Thể là Bí Tích Tình Yêu. Thiên Chúa là Tình Yêu. Thiên Chúa là Nguồn Sống. Làm sao ta có thể sống mà không có Tình Yêu – Một Tình Yêu như Tình Yêu Giê-su ?

“Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Chúa Kitô sống trong tôi” (Gal 2, 20).

Chúa Ki-tô sống trong ta, sự sống từ Thánh Thể. Cũng như Giáo Hội được sinh ra từ Thánh Thể, con người được sống còn nhờ Thánh Thể.

Thánh Thể thánh hóabiến đổi con người hoàn toàn thuộc về sự sống của Thiên Chúa.

Ai ăn thịt và uống máu tôi, sẽ được sống muôn đời và tôi sẽ cho người ấy sống lại ngày sau hết (Ga 6:54).

Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,
Xin ngự vào lòng con,
dù con bất xứng.

Kiếp bụi tro,
nào có nghĩa gì,
đời thần linh,
mong gì vươn tới,
nếu không có Thánh Thể,
thần lương nuôi sống đời con,
để con được hòa tan
vào vinh quang và sự sống của Ngài. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Văn Tiếng

Bài liên quan

Back to top button