Antôn Nguyễn Văn TiếngSuy niệm

Ách êm ái, gánh nhẹ nhàng | NVT

SUY NIỆM TIN MỪNG
CHÚA NHẬT XIV THƯỜNG NIÊN A
(Mt.11,25-30)
****

ÁCH ÊM ÁI, GÁNH NHẸ NHÀNG

25 Khi ấy, Đức Giê-su cất tiếng nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. 26 Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.

27 “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.

28 “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. 29 Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. 30 Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.”

_____________________

SUY NIỆM

1. Những người bé mọn

Có một câu chuyện rất quen thuộc đối với người Công Giáo.

Trên chuyến xe lửa Lyon – Paris, một thanh niên ăn mặc sang trọng, ngồi bên một ông già với vẻ bề ngoài đơn giản và hơi nhà quê. Bấy giờ ông cụ đang cầu nguyện bằng cách nhắm mắt, tay cầm cỗ tràng hạt và miệng lẩm bẩm đọc kinh. Chờ cho ông cụ đọc xong, chàng thanh niên bắt đầu gợi chuyện:

  – “Tôi có nhận xét là tại sao đến giờ này mà ông còn quá tin tưởng như thời trung cổ! Chắc ông cũng tin Đức Mẹ sinh con mà còn đồng trinh và những chuyện đại loại được ghi trong Thánh Kinh, và được mấy ông linh mục nhai đi nhai lại trong nhà thờ chớ gì?” Ông già trả lời :

“Đúng như vậy đó! Thế còn cậu thì sao?”

Chàng trai liền cười rộ lên và nói:

“Tôi mà lại tin những điều vớ vẩn đó sao ? Tôi đã khám phá ra sự thật ở trường Đại Học. Thiết tưởng ông nên bắt đầu bỏ xâu chuỗi đi, để có giờ đọc các sách báo khoa học tiến bộ!”

 Ông già nói:

“Tôi cũng muốn như vậy, nhưng lại sợ khó lòng hiểu nổi khoa học!”

 Chàng thanh niên liền đáp:

“Được rồi, tôi sẽ gửi biếu ông một số sách khoa học. Thế ông có biết đọc không ?”.

Ông cụ trả lời:

“Cám ơn cậu, tôi biết đọc”.

Chàng thanh niên nói:

  – “Thế thì tốt. Nhưng xin ông cho địa chỉ để tôi gửi sách”. Bấy giờ ông già rút trong túi ra một tấm danh thiếp có ghi mấy hàng chữ: “Louis Pasteur – Viện nghiên cứu khoa học – Paris ”.

  Ông cụ mà chàng thanh niên đánh giá thuộc loại mê tín và hủ lậu, không ai khác hơn lại chính là nhà bác học lừng danh Louis Pasteur, đã từng viết nhiều sách nghiên cứu khoa học mà anh ta say sưa tìm hiểu và rất khâm phục!

Trong câu chuyện này, chúng ta thấy “Đức Tin” được mạc khải cho một người mà ai cũng phải nhìn nhận là “bậc khôn ngoan thông thái”: – Louis Pasteur – viện nghiên cứu khoa học Paris.

“Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.” (Mt.11,25).

Nên, ta biết rằng, “những kẻ bé mọn” không phải chỉ hiểu theo nghĩa đen là những người nghèo nàn, ít học, thấp cổ bé miệng, mà là những người có tâm hồn khiêm nhường, đơn sơ, yêu thích điều chân thiện, biết tôn thờ, kính yêu Thiên Chúa.

Ai có tâm hồn khiêm nhường, mới nhận ra mình bé mọn. Những kẻ kiêu căng bao giờ cũng thấy mình to lớn và không thể chấp nhận mình nhỏ bé hơn ai.

2. Ách đọa đày

Con người ngày nay quả thực đã làm nên được bao điều trọng đại, những kỳ quan thế giới. Ngược dòng thời gian để nhìn về quá khứ, từ thời con người còn “ăn lông ở lỗ”, cho đến thời đương đại, quả thực con người đã tiến bộ một cách kỳ diệu. Sự thông minh tuyệt vời ấy đã làm cho nhiều người tự cảm phục chính mình, và người ta suy luận rằng con người sẽ còn làm nhiều điều kỳ diệu hơn thế nữa, và có người tin rằng sự khôn ngoan của con người sẽ đến lúc thuyết phục được rằng con người có thể thay thế Thiên Chúa, không cần Thiên Chúa, hay không có Thiên Chúa.

Nhiều người cho rằng khiêm nhường sẽ làm mình nhỏ đi, và vì “bé nhỏ” nên phải “nương tựa” vào “người khác”.

Căn cơ của tội nguyên tổ là con người từ chối nương tựa vào Thiên Chúa, cũng như động lực để đứa con lầm lạc bỏ nhà ra đi là vì nó không muốn sống nép mình bên cha nó.

Cả hai trường hợp trên đều có chung một nguyên nhân, là con người không nhận ra được hạnh phúc bên Cha mình – Thiên Chúa là Cha, người Cha nhân từ rất mực yêu thương con.

Con người điêu đứng trong một thế giới thiếu tình thương cũng như đứa con hoang đàng lang thang khi tình đời bỏ rơi nó.

3. Ách êm ái, gánh nhẹ nhàng

Thế giới thiếu tình thương nên con người tròng vào cổ nhau những cái ách đọa đày. Cho đến khi nào con người biết đối xử với nhau bằng tình thương – tình thương như tình thương Giê-su, con người mới biết quàng vào nhau những vòng tay nhân ái.  

Hẳn bạn đọc còn nhớ giai thoại vui này:

Sau khi đọc câu Phúc Âm : “Ách của Ta thì êm ái, và gánh của tôi thì nhẹ nhàng”, người giám thị của một ngôi trường truyền giáo quay sang hỏi các học sinh :

– Ai có thể nói cho cô biết “ách” là cái gì ?

Một bé gái nói :

– Thưa cô, đó là thứ mà người ta đặt lên cổ của những con vật.

Sau đó, cô giáo hỏi :

– Vậy “ách của Thiên Chúa” nghĩa là gì ?

Tất cả học sinh đều lặng đi trong giây lát, duy chỉ có cô bé lên 4 tuổi trả lời :

– Thưa cô, đó là cánh tay Thiên Chúa quàng lên cổ chúng ta !

Thật đơn sơ và đáng yêu quá, phải không các bạn !

Nhìn cuộc đời, ta thấy biết bao nhiêu thứ ách tròng vào đầu vào cổ ta. Những thứ ách nô lệ dưới muôn vàn hình thức ! Đi xa hơn, ta cũng có quá thừa kinh nghiệm để thấy những dòng chữ “êm như ru, ngọt ngào như mật” về quan hệ các nước bè bạn quanh ta, nhưng lại có biết bao nhiêu là  thứ ách đè nặng đằng sau những mỹ từ ngọt chết người đó.

Cho dù có biết bao tương đồng, cũng cầm bằng không, nếu không có tình thương chân thật.

Thơ rằng :

Sơn thủy tương liên.
Lý tưởng tương thông.
Văn hóa tương đồng.
Vận mệnh tương quan!

Ôi, ngọt ngào làm sao thứ Tình Hữu Nghị ấy !
Nhưng thực tế, chẳng ra “tương …chao” gì, làm sao lòng ta có thể bình an được, khi gươm giáo kè kè ngay ở bên hông ta. Có thể nào ta an lòng nghỉ ngơi bồi dưỡng được sao ?

Bình an của Chúa ở cùng chúng ta…

Nếu mọi sự không bắt đầu bằng Tình Yêu Giê-su, thì không có gì là chân thật. Và không có Tình Yêu Giê-su thì không có gì là bình an. Không có bình an của Chúa ở cùng chúng ta thì không có gì là bồi dưỡng. Tất cả là giả dối.

Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. (Mt.11,29).

Hãy để cánh tay Chúa Giê-su quàng vào vai ta để Chúa đồng hành với ta. Hãy khởi sự đồng hành với Chúa từ Bê-lem đến đỉnh Can-vê để cảm nhận được sự hiền hậu, khiêm nhường và tình yêu vô bờ của Chúa. Hãy phó thác tin tưởng vào sự an bài của Chúa để được nghỉ ngơi bồi dưỡng an lành.

Lạy Chúa,

Con xin phó thác tất cả cho Chúa.
Đời dù mưa nắng,
Đời dù buồn vui,
Đời dù giông tố,
Đời dù bình an,
Tất cả là Hồng Ân.
Cho con xin dâng lời cảm tạ. Amen.

Lm. Antôn NGUYỄN VĂN TIẾNG

 

Bài liên quan

Back to top button